HKQĐ 2018 _ Ngày 6: Nhà Vô Địch Thực Thụ

Nhoáng một cái đã là ngày thứ 6 rồi, không thể tin là thời gian trôi qua nhanh như vậy! Cứ tưởng sáng nay cả Đại đội được vui chơi tung trời, ai ngờ lại mưa xối xả trắng cả khung cảnh xung quanh Đơn vị. Kế hoạch buộc phải thay đổi, các chiến sĩ của mẹ Loan tranh thủ dọn vệ sinh phòng ở, nhà vệ sinh, nhà tắm, thu dọn quân trang nội vụ ngăn nắp. Triển khai ngay nội dung tập luyện văn nghệ cho ngày Lễ xuất quân, chả biết nên cơm cháo gì không mà không khí có vẻ vui tươi lắm. Đi ngang qua Tiểu đội nào cũng thấy nhốn nháo tập luyện, hát hò hoành tráng, võ vẽ đâu ra đấy, có Tiểu đội thì nhảy uỳnh uỳnh như đang vật nhau vậy hahaha.

Bữa cơm trưa nay thì khỏi phàn nàn gì nữa rồi, không còn chuyện lạ cơm lạ thức ăn nữa bố mẹ nhé, Đồng chí nào cũng chén nhiệt tình. À đấy! Nói nhỏ cho bố mẹ nghe, đi vệ sinh nhiệt tình, không ngại “thúi” nữa rồi hehhehe. Các bố mẹ thấy không, cứ vứt những chú gà công nghiệp ra ngoài, không có vòng tay của bố mẹ mới thấy chúng đáng yêu và trưởng thành thế nào. Hôm qua hành quân đêm, cỏ may bám đầy quần áo, sáng lôi ra nhặt rất kỹ lại còn tự giặt nữa, có khi quên mất máy giặt rồi ý!

Vệ sinh lại phòng ốc nhân lúc mưa lớn

Gấp lại quân trang, nội vụ

Tranh thủ giải lao, vui đùa bên đám bạn

Mỗi người, mỗi việc

Những gì còn xót lại sau buổi Lễ té nước :))

Nhà sạch thì mát…

Đọc thư của gia đình gửi

Chăm cho chậu cây mới trồng

Chăm chỉ tập luyện

Đứng ngắm trời mưa cùng đồng đội

Tất cả vì Lễ xuất quân hoành tráng :))

Ngồi đọc cho nhau những mẩu truyện vui

Tạnh mưa là tranh thủ tập luyện ngay

Cờ bay rợp trời hehe

Buổi chiều vui hết xảy với hoạt động Teambuilding. Những trò chơi khéo léo thử thách các chiến sĩ của mẹ Loan, những chả xá gì với khả năng của các bạn ấy, vượt đường line, đưa ngọc vượt đại dương và hoành tráng với màn thi kéo pháo giữa 2 Trung đội. Nhìn thấy các bạn ấy cười mà tự nhiên mẹ Loan lại thấy buồn, giá như có thêm một tuần nữa bên nhau thì tốt nhỉ! Tình đồng đội gắn bó lắm rồi bố mẹ ạ! Trận chung kết giải bóng đá diễn ra vô cùng sôi nổi và kịch tính, đã có những niềm vui đến sảng khoái khi đồng đội ghi bàn, đã có những cái ôm rất chặt khi chiến thắng, cả những cái ôm và giọt nước mắt rơi khi thua cuộc. Nhưng các bạn ấy cũng hiểu mà được động viên ngay, đúng là “Thắng không kiêu, bại không nản”. Lại tươi tỉnh và hết mình trong các hoạt động chung của đội ngay.

Rất khéo léo hehe

No Comments

Enroll Your Words

To Top