Đi Để Lớn 2018 _ Ngày 6: Một Ngày Nhiều Cảm Xúc

Đêm cuối được ở bên nhau cả mẹ Loan và một đàn con gần trăm đứa đều phải thốt lên rằng “may mắn quá!”. Thực sự quá may mắn với đoàn Đi để lớn 2018, mẹ Loan bố Dũng vẫn nói với các con, chúng ta ở hiền gặp lành, mẹ con ta đang đi làm thiện nguyện nên kiểu gì trời cũng thương. Và sự thật đúng là như thế. Hai ngày trước cả đoàn hành quân lên điểm trường xa xôi gần 30km, lúc đi trời không nắng chút nào các con hành quân đã cảm thấy thư thái và dễ chịu, ngày về quốc bộ 25km, 17km đường rừng trời cũng không nắng, đến khi về đến bản Cám cách Cao thượng 8km đường quốc lộ thì trời mưa to các con cũng chỉ khoác tấm áo mưa là đi băng băng. Và ngày hôm nay mặc du buổi sáng vẫn lấm tấm mưa nhưng các con vẫn hoàn thành công việc buổi sáng, chiều đã tạnh ráo để đoàn đổ hoàn thiện 80% khối lượng sân bê tông cho trương bán trú Cao Thượng. Bây giờ thì cả đoàn đang quây quần dưới ánh lửa trại vui vẻ, khoác vai nhau hát ca tưng bừng dưới ánh trăng. Quả là trời không phụ người.

Nhìn các con chân trần, tay trần, áo thẫm ướt đẫm những giọt mồ hôi để cùng nhau đảo vữa, chuyển cát, chuyển đá đổ từng khối bê tông mà mẹ tự dơi những giọt nước mắt. Những giọt nước mắt vui sướng và tự hào về các con. Mẹ biết trong đó đa số các con chẳng bao giờ phải lao động nặng, có khi chưa bao giờ cầm cuốc cầm xẻng, nhưng các con không hề làm bố mẹ các con ở nhà thất vọng, các con không hề làm cho mẹ Loan thấy mệt mỏi chút nào. Những giọt mồ hôi của các con rơi ngày hôm nay, là những giọt mồ hôi kinh nghiệm, những giọt mồ hôi của kỷ niệm và là cái giá để các con đánh đổi lấy những bài học không ngồi trường nào dạy được cho các con. Thư viện hôm nay đẹp lắm các con ạ! Nhưng nó không mua được bằng tiền, đó là công sức của các con đó. Tất cả đều do những bàn tay non nớt, trắng trẻo của các cô cậu còn đang tuổi học sinh của Thủ Đô tạo nên. Rồi mai kia phải chia tay Cao Thượng, mỗi khi đọc những dòng chữ trong hàng trăm cuốn sách của các con để lại, mẹ tin các bạn học sinh ở đây sẽ nhớ đến các con, những gương mặt xạm đen vì nắng, quần áo nhoe nhoét màu kia tạo nên.

Đêm nay là đêm của mẹ con chúng ta, đêm của tình bạn, của tình yêu thương, và của sự đoàn kết mà chúng ta đã giữ trong suốt 1 tuần qua. Chúng ta được quyền vui, được quyền quẩy và cháy hết mình trong cảm xúc. Vì mai xa rồi sẽ nhớ nhau, sẽ nhớ những căn phòng tập thể, nhớ nhà vệ sinh, nhà tắm nước mát lạnh sau mỗi buổi lao động, nhớ gương mặt hiền hậu của cô Tiên nhà bếp, nhớ những bữa cơm ngon những bát canh ngọt mát lành của cô lắm nhỉ?

Bắt đầu buổi làm việc với trời mưa

Bùn đất lầy lội

Cứ như một đàn ong, chăm chỉ và miệt mài

Cùng trở thành những họa sĩ

Tự tay làm những giá sách gửi tặng thư viện

Lúc nào cũng vui khi lao động

Những đôi tay chưa bao giờ lao động…

…nhưng có thể tạo ra những giá sách đẹp để dành tặng Cao Thượng

Những bức tranh được hoàn thiện rất khẩn trương

Trời mưa đã có áo mưa hehe

Ngại gì bẩn chứ

Những con ong chăm chỉ

Không khí lao động buổi chiều rất nhộn nhịp

Vẫn công việc ấy, tự làm không cần ai phải nhắc

Bắt đầu làm hoàn thiện mặt bằng đổ bê tông sân trường

Vận chuyển đông đá to bự

Tổ hợp dây chuyền “hiện đại” hehe

Công đoạn vệ sinh cuối cùng cho thư viện

Vui như hội hehe

Miệt mài làm việc, mưa là việc của trời

Đội quân xách nước phục vụ trộn bê tông hehe

Trời càng mưa, tinh thần lao động càng hăng say hehe

No Comments

Enroll Your Words

To Top