TRÁI TIM MUỐN NÓI

Sau 15 năm làm thuê nước ngoài, với sở thích làm sự kiện và là một người ưu tiên đặc biệt cho gia đình con cái. Tôi lọ mọ đưa cả nhóm đệ tử vào Hồ Chí Minh theo thầy Nguyễn Thành Nhân, người đầu tiên đem Học Kì Quân Đội về Việt Nam. Không bán thương hiệu, không cần share lợi nhuận, thầy giúp đỡ Loan Kem Mut từ training đào tạo cho tới cả nội dung chi tiết. Thầy bảo: Thầy làm nghề dậy người nên Thầy biết nhìn người. 5 năm trôi qua , có khi thầy cũng không nghĩ là tôi đã cố gắng duy trì được đứa con tinh thần của Thầy chứ chưa nói là nghĩ đến việc tôi đã đem được niềm yêu thích giáo dục con cái theo một phong cách riêng biệt, phong cách QUÂN ĐỘI NHÂN DÂN VIỆT NAM tới rất nhiều phụ huynh , bạn bè và đặc biệt là tìm được rất nhiều những người bạn tâm huyết, đồng cảm trong việc giáo dục con. Cuộc sống bận rộn và cả việc phấn đấu, sản xuất em Kẹo Mút, tôi thật sự chưa một lần gặp lại và chưa một món quà tặng Thầy- Một người vô cùng tài giỏi trong lĩnh vực giáo dục và đào tạo kỹ năng sống. Chỉ có thể luôn trân trọng và thầm cám ơn Thầy như một người Anh, người chỉ dẫn tôi vào con đường vất vả nhưng đáng yêu này.

Với riêng mình, sau nhiệt huyết , cảm xúc và động lực làm những điều có ích cho con trai. Chính vì những đồng cảm của phụ huynh, của bạn bè vì những lời khen ngợi, động viên đó làm tôi và cả những đệ tử của tôi  tiếp tục tiến bước trong 5 năm qua để mỗi năm Học kì quân đội lại đem tới nhiều cảm xúc, nhiều lo lắng , nhiều áp lực và trên hết là niềm hạnh phúc, niềm hãnh diện vì được trân trọng, yêu thương của rất nhiều nhiều phụ huynh.  Thế là cứ qua đi những ngày căng thẳng chuẩn bị, những cuống quýt âu lo và cả những chản nản vì những yêu cầu đòi hỏi của phụ huynh. Sau lễ xuất quân, khi được đắm chìm với bọn trẻ, được mồ hôi nhễ nhại, hôi rình cùng chúng nó, được run run khi thấy có một chiến sĩ khóc mếu nước mắt ròng ròng, sợ nó đòi về hay được hạnh phúc khi được các chiến sĩ âu yếm gọi Mẹ LOAN… thế là bao nhiêu stress lại trôi đi đâu hết. Lại tiếp tục cái công việc nhiều niềm vui, lắm kỷ niệm nhưng đôi lúc phải gọi là TỔN THỌ.

Hôm nay cũng vậy, bỏ con cái ở nhà. Tôi đang ngồi đây nhìn lũ trẻ lia đèn pin nhoáy nhoáy, tai nghe đồng chí Nghiêm Phạm Phúc Anh, chiến sĩ nhỏ tuổi nhất của cả chương trình đang khóc nấc lên vì nhớ mẹ… ( Nhưng tôi chả lo đâu vì khi tôi hỏi thăm thì bạn í hóa ra là con của tôi từ Funny Summer  Camp kỹ năng Erahouse năm ngoái, lại quay lại với mẹ Loan chứng tỏ mẹ Loan không tồi nhỉ? Vì bên cạnh vài đồng chí đang khóc thì có những đồng chí ăn tận 5 bát cơm quân đội, bụng tròn như cái thúng  phưỡn ra tò mò nhìn bạn khóc ( Tép đấy mẹ Mai nhé ). Từ sáng tôi chưa ăn cái gì vào bụng, bình thường hay mặc quần sooc ngắn nhưng hôm nay vì gặp nhiều phụ huynh phải ăn mặc nghiêm túc mà từ sáng cái váy nghiêm túc cứ ướt lại khô, khô lại ướt. Bận, nên tôi không đi tắm được nhưng vì các bạn trẻ Điều phối viên của tôi không được phép bỏ chiến sĩ đi tắm, họ đang nóng và rất mệt. Chỉ khi chiến sĩ ngủ rồi, các bạn í  mới được tắm rửa và vệ sinh cá nhân. Vì vậy tất nhiên, tôi cũng không nên tắm. Tôi không thấy đói vì tôi quen nhịn ăn giảm béo rồi, và tôi cũng no vì mấy ngày trước Lễ xuất quân tôi gặp quá nhiều stress từ những phụ huynh không cùng quan điểm giáo dục con cái và vì những đồng tiền họ bỏ ra cho chương trình họ đã tự cho mình quyền được buông những lời xúc phạm tôi , làm tổn thương tôi, công ty tôi và cả nhân viên của tôi, những đứa nhân viên với tôi không phải là đồng nghiệp mà là những người bạn cùng đam mê sở thích í như tôi nên mới có thể cùng tôi vất vả song hành trong mấy năm trời ròng rã. Đôi lúc, nản lòng tôi tự hỏi không biết mình vất vả vì cái gì? Kem đã lớn, con tôi đã có những sự lựa chọn sáng tạo, mới mẻ hơn tôi dù cái nền cũng có thể là do những gì tôi đưa đến cho con từ những trại hè như vậy. Vì tiền ư? Tổ chức sự kiện cho gia đình và trẻ em là điểm mạnh của HPlink mà không có nhiều đối thủ cạnh tranh, 1-6 chỉ nhận hợp đồng cho vài tập đoàn lớn, chuẩn bị trước 2, 3 ngày, chạy sự kiện trong có nửa ngày, chìm đắm trong lời ca tiếng hát giải trí vui vui, lợi nhuận có khi hơn cả hai ba học kì quân đội. Thế mà tôi để sự kiện cho nhân viên chạy, cứ cùng chồng long đong cùng các chiến sĩ ở đây. Dấu hỏi lớn không phải từ chính mình nữa nhỉ?

Trời đang nổi cơn giông, không biết có giống tôi trong lòng, nhưng mưa gió mát mẻ sẽ làm tôi quên đi những phiền lòng để tôi lại đi ngắm các bạn nhỏ của tôi, ngắm hai bạn sinh đôi mà nghe nói nhà vô cùng giàu có, nhưng năm ngoái 7 tuổi đã đi với mẹ Loan, năm nay lại ôm chầm lấy mẹ, ngắm hai chiến sĩ cùng tuổi một thì còi toàn xương cười hihi nhìn bạn ngồi bên cạnh to lớn gần gấp đôi nhớ mẹ khóc không nuốt nổi bát cơm. Nhìn các bạn í, yêu các bạn í để tôi bớt nhớ Kem Kẹo của tôi đang nhớ tôi ở nhà, để tự động viên mình tiếp tục làm những công việc có ý nghĩa , có ích lợi cho chính tương lai con cái tôi sau này và đặc biệt là truyền cảm xúc, nhiệt huyết tới những bạn trẻ của tôi, những bạn ĐPV mà tôi tự tin là không phải ai cũng có thể có. Có thể các bạn í cũng có chút sơ sót vội vàng, có cả chút lơ ngơ chưa nhiều kinh nghiệm nhưng trên hết và hơn hết để được song hành với tôi, được tôi chọn lựa. Chắc chắn 100% các bạn í phải là người giàu cảm xúc như tôi, có tình yêu thương con trẻ và có những cái ôm chặt chẽ đầy sự quan tâm thật lòng.

No Comments

Enroll Your Words

To Top