Những trải nghiệm tuyệt vời của 1 đêm 1 ngày ở bản với bao kỷ niệm vui vẻ và thực tế. Những ngôi nhà lụp xụp của người dao với bếp lửa, bồn tắm giữa nhà trên những con đường quanh co lên xuống dốc đèo. Vậy nhưng những người dân ở đây vẫn hồn nhiên nụ cười trên môi dù 10h đêm ngày mùa mới có mặt ở nhà, sáng 4h lại lên đường đi ruộng. Ruộng thì thường cách nhà rất là xa. Đi cấy thì còn đỡ, chả biết đến mùa gặt thì khuân lúa về sẽ vất vả thế nào… Tò mò và lạ lẫm, các bạn cũng hòa nhập khá nhanh kể cả việc đi vệ sinh hay tắm nước lạnh. Hứa hẹn sống cùng nhà nông, làm việc cùng nhà nông. Buổi sáng nhà nông đi ruộng sớm, dậy nấu cơm từ 4h sáng rồi họ cứ ngồi chờ các công chúa hoàng tử nơi đô thị tỉnh dậy để cùng ra đồng, nhưng các công chúa hoàng tử cứ ngủ tin tít, hơn 5h mới đành gọi dậy đi. Ngắc ngoảiiê mãi hơn 6h mới ra được khỏi nhà và bước vào một trải nghiệm cực kỳ khó khăn nhưng vì chỉ là thử thách nên tự nhiên lại trở thành một kỷ niệm tuyệt vời trong Hành trình ĐI ĐỂ LỚN của các con.
Càng đi càng thấy đất nước mình tươi đẹp, mới thấy câu Rừng vàng biển bạc thực có ý nghĩa biết bao, biết yêu quê hương đất nước thì sẽ biết yêu gia đình, yêu bản thân và bạn bè, thầy cô. Mẹ Loan thật hạnh phúc mỗi khi cất tiếng trầm trồ trước một thắng cảnh đẹp đẽ như mơ thì lại nhận được sự tán thưởng thật lòng của các bạn nhỏ, trên thực tế vẫn chỉ là ăn chưa no, lo chưa tới. Các con thực sự cảm nhận được vẻ đẹp của nơi mình đang đến, biết thể hiện cảm xúc cá nhân là điều vô cùng tốt đẹp trong việc hình thành tính cách của các con trong tương lại. Một thửa ruộng được các con hì hụi lao động bỗng trở thành niềm hãnh diện tự hào trong tâm hồn thơ trẻ dù còn long ngóng, còn chưa thành thục nên cắm siêu cắm vẹo nhưng ít nhất, khi bưng bát cơm lên miệng, các con sẽ cảm nhận được giọt mồ hôi, được sự vất vả của những người làm ra hạt gạo cho các con được no bụng hôm nay.
Tạm bở qua những kỷ niệm vui nhộn của buổi cấy sáng, của sân chơi đã dần hoàn thiện buổi chiều, của kết quả vang dội trận bán kết với đội bóng Trung tâm xã Nậm Khòa chiều nay. Các bạn nhỏ bước vào 1 buổi tối sẻ chia đầy xúc động. Không có ý định làm các con phải khóc, nhưng mẹ Loan và các anh chị muốn chia sẻ với các con về giá trị của sức lao động, về sự sẻ chia, thông cảm với những hoàn cảnh khó khăn, về sự may mắn hạnh phúc mà mình đang có và quan trọng nhất là tình cảm yêu thương trân trọng mẹ cha, những người đang đem đến cuộc sống tốt đẹp nhất cho mình. Mẹ Loan mong muốn, sau chuyến đi này, các con sẽ thêm yêu thương bố mẹ, bộc lộ cảm xúc, yêu thương chân thành vì gia đình là những gì tốt đẹp nhất mà các con đang có, là những người luôn bên con mỗi khi con thành công hay vấp ngã. Muốn đem đến cho các con một chút nhiệt huyết sống từ chính bản thân mình khi tham gia các hoạt động thiện nguyện, để các con không chỉ biết cảm thông chia sẻ mà còn biết định hướng, tư vấn và giúp đỡ những hoàn cảnh khó khăn để XH ngày một phát triển, bớt đi những hoàn cảnh khó khăn, để trẻ em ai cũng được học hành và đầy đủ tình yêu thương như các con đang có. Mẹ mong muốn các bạn nhỏ trong trại hè ĐI ĐỂ LỚN lần này của mẹ Loan biết cảm thông, chia sẻ, biết động viên khuyến khích nhưng phải biết lạc quan, yêu cuộc sống và cảm nhận được những gì tốt đẹp mà mình đang có để sống tốt hơn, đem nhiều niềm vui hơn cho những hoàn cảnh khó khăn trong cuộc sống…
Những giọt nước mắt vẫn cứ tràn trề, những sự im lặng thể hiện sự thay đổi rõ rệt sau 4 ngày hoạt động liên tục vừa qua. ĐI ĐỂ LỚN là mục tiêu mẹ Loan và Hạnh Phúc Việt mong muốn đem đến cho các bạn lần này và hôm nay, sau những gì các con đã cố gắng, đã thể hiện. Mẹ tin, các con đã đi và đã LỚN thật rồi…
Yêu các con thật nhiều, nhiều lắm
Ngày 1
No Comments