Một nửa chặng đường đã trôi qua thật là nhanh chóng. Thời tiết mát mẻ Sơn Tây làm các chiến sĩ nguôi ngoai nỗi nhớ mẹ, các hoạt động liên tu bất tận làm bữa cơm nào cũng hết veo. Dù là dùng dịch vụ xã hội hóa và thực đơn theo kinh nghiệm chăm sóc trẻ con bao năm nay nhưng dù gì thì vẫn là cơm quân đội theo kiểu Lính tráng có suất hehhee… Mỗi bạn một khay thức ăn riêng biệt và cơm, canh để trong chậu vô cùng thoải mái. Các chú bộ đội nhí có ăn hết cả khay thức ăn mà vẫn đói thì vẫn có thể chén cơm chan nước canh rồi và ùm ùm vèo một cái là đi veo 3,4 bát cơm canh. Ăn kiểu thế thì làm gì chả tăng cân. Kinh nghiệm làm Học kì quân đội của mẹ Loan 7 năm qua chỉ có chiến sĩ tăng cân chứ không có chiến sĩ giảm cân. Chiến sĩ nào lười ăn và thể trạng kém lắm thì cũng chỉ là trông thế thôi, nắng gió chiến trường làm các đồng chí đen sắt vào, nhìn tưởng gầy đi…hihii… nhưng thực tế chả có đồng chí nào gầy đi đâu í. Phụ huynh các chiến sĩ mập mạp chắc có tý buồn không hề nhẹ, nhỉ?
Sáng ngày thứ 4 rồi, nhanh thật là nhanh… cứ thế này thì chả mấy chốc lại lưu luyến chia tay nhau. Sẽ thật là tiếc nuối quãng thời gian vui vẻ không biết trân quý khi cứ khóc mếu nhớ mẹ, khi cứ tỵ nạnh, hiềm khích với bạn bè. Sáng nay các chiến sĩ được tham dự Lễ dâng hương tưởng niệm các anh hung liệt sĩ tại đài tưởng niệm của nhà trường. Phút giây mặc niệm dù chỉ 30s thôi, nhưng các chiến sĩ nhỏ đáng yêu của mẹ Loan rất nghiêm trang và ý thức. Mẹ Loan biết, có những bạn chắc chắn chưa bao giờ tham gia một lễ tưởng niệm trang nghiêm như thế, với tấm lòng thành kính, biết ơn như thế. Những hành động có khi thật là hình thức, nhưng mẹ Loan tin chắc rằng, trong 100 chiến sĩ nhí thì sẽ có những chiến sĩ biết tri ân, biết học tập cách sống trên dưới, biết thành kính tri ân. Như thế, với đam mê làm giáo dục trải nghiệm của mẹ Loan, thế là quá đủ.
Nạp năng lượng cho ngày mới
Lễ dâng hương tượng nhớ các Anh hùng liệt sĩ
Các chiến sĩ thay mặt tiểu đội báo cáo những hoạt động trong quân ngũ
.
Những bông hoa thơm ngát thể hiện sự thành kính
No Comments