Ngày 6 bắt đầu không có một bài thể dục 30 phút nữa mà là cả một bài thể dục 1 tiếng đồng hồ. Sở dĩ mẹ Loan gọi 1 tiếng đó là giờ thể dục, vì các con đã phải đi bộ suốt quãng đường 10km mà không nghỉ 1 phút nào. Nhưng với tuổi này thì đó chỉ được coi là chuyện quá bình thường thôi ạ! Sáng sớm tinh mơ đã bị báo thức mặc dù đêm qua hơn 12h mới ngủ, vừa mở mắt rời khỏi giường đã phải chuẩn bị tư trang cá nhân, sẵn sàng cho cuộc đi bộ dài nhất trại Iron 2018. Các bạn ấy cứ thắc mắc mãi trên đường đi rằng mình đang áp dụng bài tập định vị đến Trại ngựa Bá Vân để làm gì, ở đó có gì hay ho?… Nhưng đến nơi mới được nghe thầy Lưu giải thích mục đích của việc đến Bá Vân (Trung tâm lưu giữ số lượng cá thể Ngựa lớn nhất Việt Nam) không phải chỉ là áp dụng bài tập định vị được học, mà đây là cơ hội để các bạn thăm quan và áp dụng những bài học liên quan trực tiếp đến loài Ngựa. Mẹ Loan luôn thích làm những điều người khác không dám làm, vì thế chỉ học một vài nút dây thôi cũng thôi thúc mẹ phải tìm đến sự hỗ trợ của Trại ngựa Bá Vân, mặc dù ngày các con đến là ngày nghỉ. Được tận mắt chứng kiến gần 100 cá thể ngựa từ 3 giống ngựa quý, tìm hiểu về đặc tính của loài ngựa, qua đó học thêm chính những đức tính tốt của loài vật thông minh này vào cuộc sống của mình. Các con còn được thực hiện bài tập các nút buộc ngựa ngay tại chuồng ngựa, và có ngựa thật làm giáo cụ trực quan cho mình. Được trải nghiệm công việc hái chè của bà con nông dân trên chính miền chè nổi tiếng nhất Việt Nam, ai cũng cố hái thật nhiều chè để định bụng mang về biếu bố mẹ trong ngày mai. Rồi cùng nhau ùa vào vườn vải sum xuê trái, chọn những trái ngon nhất lột vỏ và ăn tại vườn, chén những trái vải tươi rói do tự tay mình hái thì còn gì tuyệt vời hơn nữa! Không biết có ai mang được gì về làm quà cho bố mẹ không nhưng cứ thấy cười, thấy vui là mẹ Loan sướng lắm rồi hehe……
No Comments