Thế là đã trôi qua hai tuần làm người dân bản xứ. Đi học, giao lưu, thích nghi kể cả bắt buộc lẫn tự nguyện với một môi trường khác biệt… Cuối cùng thì cũng #Chấp_Nhận đâu vào đấy với nhiều cung bậc cảm xúc.
Lý thuyết sách vở thực sự không đem lại cho các con kiến thức sinh tồn. Chỉ có trải nghiệm thực tế mới làm các con nhớ thật kỹ, thật lâu và đi suốt cả cuộc đời bên các con. Tham gia camp quốc tế, gần như gia đình nào cũng có điều kiện, cũng được đi đó đi đây nhiều, va vấp nhiều nền văn hoá. Các con của mẹ Loan đa phần đều được hưởng những sự đầu tư giáo dục tốt nhất từ gia đình, mẹ cha. Nhưng đâu hẳn cứ được đầu tư là bạn nào cũng hiểu biết, cũng tự tin hoặc cũng lạc quan trước mọi hoàn cảnh.
Ra khỏi vòng tay mẹ, chỉ có những bạn trẻ tự tin, năng động, biết xoay sở mới là những bạn trẻ làm bố mẹ yên tâm và tin tưởng. Còn những bạn vẫn thiếu tự tin, mọi cái đều gọi về cho mẹ, suy nghĩ thiếu tích cực thì việc vào đời sẽ rất nhiều khó khăn. Bởi vì cuộc sống, khó khăn sẽ nhiều hơn may mắn nhiều nhiều lắm…
Hai tuần qua, nhiều câu chuyện nho nhỏ nhưng thực ra lại là bài học lớn. Để cả team thấy được, khả năng linh hoạt, tự thích nghi, biết tự giải quyết vấn đề sẽ làm các con tự tin và thay đổi cách nhìn nhận bản thân biết bao nhiêu
Chỉ vì thiếu tự tin nên có bạn alo về cho mẹ, cô chủ nhà con không thích cho trẻ con tiếp xúc với con nên cho con cô í đi ngủ hết từ 7h tối
Nhà con toàn ăn đồ ăn sẵn, ít khi chủ nhà nấu ăn lắm. Cô ấy bận quá, nên không có cả thời gian nấu ăn… chắc con không may mắn, chắc con không được quý mến…
Có người sống một mình dưới hầm giống như kiểu có vấn đề về tâm lý… dẫn đến hoảng sợ
Nhiều nhiều những câu chuyện nhỏ như thế. Nếu không sát cánh bên các con thì câu chuyện sẽ thành lớn, con sẽ mang trong mình thêm một sự thiếu tự tin vào bản thân vì cách suy nghĩ thiếu tích cực. Tâm sự và chỉ nhìn cách con nói chuyện thôi. Mẹ Loan và anh chị leaders đã hiểu ngay ra vấn đề. Bên cạnh sự khác biệt văn hoá thì yếu tố nhút nhát, ngại giao tiếp ( Một phần do mang smart phone)
làm con thu mình lại. Cùng những văn hoá sống ấy, với bạn tự tin lạc quan thì sẽ nghĩ theo cách khác. Với bạn thiếu lạc quan sẽ nghĩ theo cách khác. Lại thêm bố mẹ ở nhà cũng vẫn hiểu sai về văn hoá. Khi mẹ Loan thủ thỉ, con rất ngoan… nhưng con còn ngại ngần. Văn hoá phương tây 100% trẻ con ngủ sớm, văn hoá phương tây đa phần mua đồ sẵn và đến bữa nướng bánh lên ăn, mấy ai nấu nướng như người Á mình đâu
Những người sống một
mình, không gia đình, cả ngày ngồi ngắm một chỗ nhiều lắm. Cuộc sống của họ thế,
không như Việt Nam mình, thích thì có thể lang thang ra ngoài chơi, bao nhiêu
hoạt động…
Giải thích được để các con hiểu,
văn hoá của họ như thế chứ không phải vì họ không yêu quý các con. Các con tự
nhiên thấy vui vẻ lên và chủ động giải quyết những vấn đề của mình. Ồ, à thì
đâu phải cái gì quá khó khăn, quá lớn lao. Nói chuyện cởi mở lại hoá ra hiểu
nhau, quý nhau và giải quyết được bao nhiêu vấn đề. Thế là vui vẻ, thế là happy
và thế là có thêm những bài học mà không có ở trong sách vở, trường lớp nào dậy
được…
Nếu xác định rồi mình sẽ rời
vòng tay bố mẹ thì các con hãy chủ động lên, hãy năng động nữa và hãy tích cực
hơn trong suy nghĩ nữa nhé.
Hai tuần trôi qua, mẹ Loan và
các anh chị nhìn nhận thấy rất nhiều bạn có tiến bộ khác biệt so với lúc bắt đầu
lên đường. Vui vẻ, hoà đồng, tích cực thân thiện… cả team yêu thương và chia
sẻ rất đáng yêu. Nhưng còn một số bạn vẫn dậm chân tại chỗ về tính cách. Vui
chơi thì tươi tắn, nhưng nay mai vất vả cungz chưa biết thế nào? … Nếu các bạn
í không thể hiện sự vui vẻ, lạc quan trong suy nghĩ, có ĐT mang theo nên các bạn
í tự giải quyết với bố mẹ, bạn bè ở nhà. Rảnh rỗi thì chui vào phòng ôm đt, nên
tình cảm với host không thân thiết và nồng nhiệt. Tất cả mọi thành công trong
cuộc sống là do mình thôi các bố mẹ ạ. Nếu không chủ động yêu thương thì cũng
khó nhận được sự yêu thương, trân quý
Còn tận hai tuần 4 ngày nữa các con mới về bên bố mẹ, tức là còn già nửa quãng đường nữa phải đi. Lại là quãng đường khá nhiều ổ gà, ổ voi đấy ạ. Mọi hoạt đôngj thú vị nhưng vất vả mẹ Loan xây hết trong 3 tuần cuối cùng này. Lúc đấy, bản chất mỗi bạn nhỏ mới lộ nguyên hình cơ
Bây giờ, vẫn là vui vẻ, tí toét lắm í. Các bố mẹ đọc nhận xét cá nhân vô cùng đáng yêu của các anh chị leaders mỗi team sau 1 tuần Chấp Nhận với cuộc sống nơi đây nhé.
Team Green của chị Ly xinh đẹp này:
Tuần 2 đã thấy có nhiều bố mẹ phải nhắn tin nhờ chị Ly dặn các bạn gọi điện phải cho bố mẹ nói lâu lâu 1 tí chứ cứ gọi cho lệ thế thì bố mẹ ở nhà mong ngóng lắm đấy
Cuối tuần cả đoàn cùng nhau rảo bước quanh Toronto, thăm quan tháp truyền hình CN Tower siêu to khổng lồ, dành cả buổi chiều để rải ngân quanh khu mua sắm cũng khổng lồ siêu to nhưng có vẻ định mua gì cũng không thành vì quy ra tiền Việt thấy ôi sao đắt thế
Gia Huy Đứng đầu bảng cho việc né tránh gọi điện về nhà nhé ạ Nhưng Huy tiếng Anh tốt, chịu khó giao tiếp và khá tự lập nên mẹ ở nhà cũng yên tâm.
2 chị em Minh Châu – Châu Anh, tuy chưa tự tin khi nói tiếng Anh nhưng mình cứ tự tin không ngại toả sáng nhé 2 chị em. Tỉ tê với Châu Anh mới biết được lý do sợ đi Camp nhưng giờ thì hết rồi. Có khi từ năm sau lại cứ xin đi tiếp ấy ạ
Diệu Linh, Lan Ngọc và Gia Linh: bộ 3 chị chị em em đi đâu, chơi gì cũng có nhau. Có vẻ như Gia Linh đã được 2 bạn phong biệt danh gì đó liên quan đến độ vang và to của giọng nói, nhưng đó là gì thì bí mật với các bố mẹ nhé ^^
Bộ 3 nam nhi của nhóm vẫn duy trì phong độ trong độ hóm, sự ga-lăng, chủ động, tự tin giao tiếp trong nhóm lẫn với các bạn nước ngoài. Anh Duy tuần vừa rồi hơi sụt sịt đau họng chút thôi nhưng “dăm ba con vi-rút sao làm khó được anh” Hoàng thì trổ tài nấu hơi bị đỉnh quá nên được nhà host ấn nút “tạm dừng” để cho họ có cơ hội nấu nướng với chứ Chỉ có Nhím là cần sửa thói quen che mặt đi thui là tuyệt!
Team Blue của anh Lâm này:
Tuần này tự nhiên cảm thấy cảm xúc nhiều quá, cứ mỗi ngày một tí nên bây giờ ngồi viết cứ dồn lại cả đống Cảm ơn mấy đứa vì bây giờ có chuyện gì hay hay hoặc bực tức ở bên ngoài thì lại kể lể với anh. Đối với bọn em có thể chỉ là xả ra nhưng còn đối với anh thì cảm thấy mình như một người anh trai của mấy đứa nên anh vui lắm.
Sang tuần này thì đứa nào cũng quen bạn bè hết rồi, lối sinh hoạt cũng quen rồi nên anh chị cũng yên tâm. Nhóm Hiền Anh, Giang, Tú Linh, Vi với Sóc lúc nào cũng chị chị em em, đi đâu cũng cả nhóm làm ầm cả một góc. Bây giờ thân nên còn đổi cả quần áo cho nhau để mặc nữa chứ
Mấy bạn nam thì chơi chung với team cả trại, rảnh là lôi nhau đi đá bóng, chém gió. Lại còn rủ nhau đi xem phim nữa chứ. Cứ mạnh dạn như này thì ở nhà bố mẹ càng yên tâm. Thái Duy còn trốn máy ảnh kinh lắm nhé, chịu khó chụp vài kiểu để anh chị còn có kỉ niệm chứ.
Học hành thì đứa nào cũng tốt, thuyết trình điểm toàn gần tuyệt đối thì còn gì phải bàn nữa. Cố gắng giữ phong độ nhé
Tuần này cũng mới lộ ra một bạn có nhà Host chuẩn bị bữa trưa hơi ít nhưng ở bên này làm gì có bố mẹ để kêu, phải tự mình đặt yêu cầu với nhà Host thôi. Thế mới thấy các bạn rất bản lĩnh và chủ động.
Cuối tuần mấy đứa vui chơi vui nhé! Hẹn gặp lại mấy đứa vào thứ 2 nhaa
No Comments