Team Black của anh Thuận này:
Vậy là cũng hết tuần thứ 2 trải nghiệm ở đất nước Canada xinh đẹp rồi. Việc học đã có những tiến bộ, và việc sinh hoạt với nhà host cũng bắt đầu có những trục trặc nho nhỏ Những khó khăn, những bỡ ngỡ ở tuần đầu đã dần được các bạn chấp nhận. Sau tuần học đầu tiên, các thày cô đã tiến hành việc xáo trộn lại các lớp để các bạn cùng có cơ hội làm quen các bạn mới, thày cô mới. Đương nhiên là phải dựa trên thành tích học tập của các bạn rồi Được cái anh Thuận thấy rất yên tâm về khoản tiếng Anh của các bạn team Black. Nhỏ bé nhất team như Trọng Hoà nhưng lại giao tiếp rất tự tin và rất được mọi người trong trại yêu quý. Mỗi tội đôi lúc hơi thiếu tập trung nên thành ra các thày cô & anh chị hay phải “gào thét tên em” Tiếng Anh tốt & tích cực giao tiếp tiếng Anh nhất là những bạn đã có nhiều trải nghiệm như Bảo Kha, Bảo Anh, Ngọc Ánh. Kiệm lời hơn chút chút nhưng tiếng Anh rất pro là Anh Thư, Mai Phương, Phương Trang, Bá Đạt, Vũ Duy. Anh Thuận tiếng Anh phọt phẹt lắm lúc còn phải nhờ các bạn dịch hộ mới chết dở :)) Cuối tuần có điểm presentation, toàn là điểm cao, và đoàn Việt Nam được các thày cô khen là giao tiếp tiếng Anh very good! 5 cô gái lớn nhưng nhí nhảnh đáng yêu của team Black luôn khiến anh Thuận vô cùng yên tâm về khoản thích nghi và tự lập. Chưa thấy bạn nào kể khó ăn uống hay khó tiếp xúc với host. Ngọc Ánh với Bảo Anh thì luôn tươi roi rói, hay nói hay cười, bắt đầu thể hiện là cặp bài trùng trong ngành Thời trang. Anh Thư, Mai Phương thì phong độ ổn định, chững chạc nên ít nói hơn, nhưng cứ thấy máy ảnh của anh Thuận là rất hợp tác. Phương Trang sau 1-2 hôm đầu kiệm lời thì bắt đầu có dấu hiệu “bớt kiệm lời” :)) 4 chàng trai thì ít tuổi hơn nhưng cũng cho thấy mình không kém cạnh các đàn chị. Bảo Kha có nhiều trải nghiệm vậy nên sự tự giác cao. Vũ Duy với tinh thần trách nhiệm cao luôn được tin tưởng cắt cử trông coi bé Hoà khi đi hoạt động dã ngoại. Bé Hoà thì luôn tự giác xách tay hộp lunch box vì hộp hơi to, không nhét vừa balo, nếu chẳng may quên ở đâu là nhịn đói :))) Bá Đạt thì luôn tươi vui và ổn định nên “mẹ Thuận không phải lo cho con đâu, con lúc nào cũng ok” Chỉ có chút trục trặc nho nhỏ với host của Vũ Duy, nhưng Duy cũng đã tự giải quyết được rồi, 2 hôm nay thấy cười nói nhiều hơn và khoe “em ăn ngon ngủ ngon rồi anh ạ”. Qua lần này chắc chắn Duy sẽ tự tin & chủ động hơn trong việc giải quyết vấn đề của bản thân nhé! Tuần thứ 2 được đi chơi và trải nghiệm nhiều, lại toàn những hoạt động vui và hấp dẫn, nên các bạn cũng hơi “xao nhãng” việc gọi điện về nhà, toàn anh Thuận bấm máy dí tận nơi thôi Thế mới thấy các bạn ý đang cảm thấy rất ổn và nghĩ bố mẹ không cần phải quá lo lắng cho mình. Tuy nhiên, bố mẹ nào thì cũng luôn lo lắng cho con, nên là vẫn phải gọi điện về động viên cho bố mẹ yên tâm nhé các bạn!
Để đạt được mục tiêu của bố mẹ trong phi vụ đầu tư này. Không chỉ là mấy cái kỹ năng thích nghi lặt vặt mẹ Loan kể ở trên. Mà sau chuyến đi, bố mẹ nào cũng mong các con có một mục tiêu nho nhỏ, có một cái nhìn thực tế về cuộc sống du học sinh và đặc biệt là biết mình ở đâu, khả năng thế nào trong biển kiến thức mênh mông, trong muôn vàn sự lựa chọn để có thể xây dựng cho các bố mẹ một kế hoạch gần, kế hoạch xa cho tương lai của chính mình.
No Comments