Ngày chia tay bạn bè hôm nay là một ngày đáng nhớ và đã có nước mắt rơi….
Sau 20 ngày, các bạn í tâm sự, thực sự hai tuần đầu con không có mục tiêu gì hết. Bố mẹ cho đi cứ đi thôi… nhưng thực sự sang tuần thứ 3 con bắt đầu suy nghĩ rồi, bắt đầu cảm thấy tại sao mình có cơ hội, mình lại không nắm lấy?
Các bạn í lo, đi du học thì tốn tiền của bố mẹ lắm, làm thế nào để đỡ đần được bố mẹ khi đi học?
Các bạn í bảo con thích học nghành này, ghành kia nhưng không biết ra trường có xin được việc làm hay không?
Các bạn í có một số lựa chọn và xây dựng kế hoạch cho riêng mình. Rất là vui… Hùng bảo, vì con làm đồ ăn Vn quá đỉnh mà ông bà host bảo sẽ cho con ở miễn phí nếu con sang đây du học ? Mai Phương thì tự hào vì món phở mình làm, ông bà để dành để dụm mang đi làm ăn vì quá ngon, trong khi rất ít ăn quán Việt ở Hamilton ❤️
?? Rồi nghe host của Tường Vy khen con là học sinh tốt nhất từ trước đến giờ ông bà nhận. Ấn tượng với pizza Việt Nam của Vy rất nhiều ( Nem rán ?)
Các bạn đã chịu khó hỏi han khi mẹ Loan lên kế hoạch cho các con gặp gỡ du học sinh Việt nam, gặp gỡ đại diện Sở giáo dục thành phố, gặp gỡ bác Mark giám đốc hệ thống home stay ở Hamilton. Dù là hỏi gì đi nữa, những bạn chịu khó hỏi han thì là những bạn quan tâm tới chính mình, quan tâm tới gia đình mình và biết nghĩ đến việc xây dựng kế hoạch cá nhân. Một số bạn vẫn chưa nghĩ gì nhiều vì tuổi còn ít, vì chưa có trải nghiệm cuộc sống, chưa cảm thấy cái gì cần và không cần cứ sống hồn nhiên đi đã hihi…
No Comments