Tuy nhiên, khi nghe bạn Phương Anh một du học sinh từ VN mới sang Canada học 1 năm chia sẻ một cách vô cùng thực tế, vô cùng trưởng thành và vô cùng thiết thực thì các bạn í không bạn nào chịu về trước cả… cứ ngồi lại để hỏi han Phương Anh mãi thôi. Đó là điều mẹ Loan rất vui và cảm thấy, sau hai tuần khó khăn, thích nghi với văn hoá và môi trường sống thì các con bắt đầu có chuyển biến tích cực:
?? Bắt đầu nghĩ đến học hành
?? Bắt đầu chấp nhận suy nghĩ: Đây là một chương trình học thực tế chứ không chỉ là đi chơi ?
?? Bắt đầu biết nghĩ đến một kế hoạch, dù là kế hoạch gần hay kế hoạch xa… dù là kế hoạch to hay kế hoạch nhỏ. Chỉ cần nghĩ đến, đã là rất mừng
Đặc biệt, có những bạn nghĩ nhiều đến gia đình. Lo toan đến cả chi phí của bố mẹ mỗi năm nếu xây dựng kế hoạch du học, tính đến cả việc làm thêm để tự lo chi phí cá nhân giúp bố mẹ… không phải con mình, nghe mà cũng cảm thấy hạnh phúc các bố mẹ ạ.
Ngày mai là các con chia tay các gia đình bố mẹ nuôi gắn bó cùng các con trong 3 tuần. Dẫu biết với họ, cũng là một công việc, một công việc mà mỗi năm họ cùng chăm sóc, cùng gặp gỡ và yêu thương rất nhiều bạn nhỏ. Cũng giống như mẹ Loan bố Dũng, mỗi mùa hè trôi đi lại có thêm mấy trăm đứa con nhí nhố. Cứ tưởng sẽ giảm cảm xúc, giảm tình yêu thương nhưng không hẳn… chính các con, chính các bố mẹ đáng yêu, dễ thương và nhiều cảm xúc lại làm cho mẹ Loan ngày càng có nhiều động lực để làm việc tốt hơn, sáng tạo nhiều hơn và yêu công việc khó khăn vất vả của mình hơn nữa. Mong rằng những ngày cuối cùng này, các con biết tận dụng, biết cố gắng nỗ lực để tình yêu thương, sự quan tâm và những mối duyên lành sẽ luôn lan toả một cách chân thành nhất từ chính trái tim trong sáng, đáng yêu chưa vướng bụi đời của các con….
Nào ta cùng cố nhé…. Thanh Xuân như một ly trà, nếu không cố gắng còn gì là Thanh Xuân các con nhỉ hihi
No Comments