Trại Hè Thiện Nguyện Đi Để LỚN – Chinh Phục Mục Tiêu

Mẹ Loan gọi chủ đề ngày hôm nay là “Chinh phục mục tiêu, thử thách lòng kiên nhẫn”

Thực tế là cuộc hành trình đi thăm điểm trường Nậm Khòa 2 để tặng Sách giáo khoa cũ của các bạn mang theo. Chặng đường sẽ là 14km cả đi và về nhưng tất nhiên, ở Hoàng Su Phì thì làm gì có đường thẳng, đường núi quanh co đồi dốc và không có bóng cây, toàn là ruộng bậc thang mà. Dậy từ 5h sáng, vệ sinh cá nhân, chuẩn bị tư trang rồi đi nhận đồ ăn sáng là bánh mỳ và sữa tươi rồi phải hơn 6h mới bắt đầu cuộc hành trình. Buổi sáng mát mẻ, khung cảnh núi rừng vừa hùng vĩ, vừa nên thơ cho nên các bạn hồ hởi ghê lắm, đoạn đường khó khăn dốc cao và nhiều đá gộc đầu tiên cứ gọi là phăm phăm. Các thầy giáo của 2 trường Nậm Khòa 1, 2 chạy xe máy thồ thức ăn và nước uống giúp các con rồi quay lại tăng bo chở các bạn nhỏ và sức khỏe yếu như Minh Khang, Thảo Nguyên và Tùng Chi và vài vòng chở luôn các bạn khác, bạn nào cũng từ chối chỉ thích đi bộ thôi. Đúng là chỉ đi bộ mới có thể thử thách bản thân được đến thế, chỉ có đi bộ mới có thể thấy cảnh đẹp non sông đất nước lung linh nhường nào. Từ những thửa ruộng bậc thang lại băng qua suối, rón rén qua những chiếc cầu treo hay ngoằn nghèo trên ruộng sắn, cheo leo trên đồi cỏ voi… thực lòng, mẹ Loan cũng phải tự vui sướng và hãnh diện vì thực sự chỉ có mẹ Loan mới có thể làm những việc như vậy với các con. Bố Dũng hôm qua tha từ Hà Nội lên tiếp tế từ vitamin C, dưa hấu, vải, chanh, đường, thuốc men, bánh sữa… hôm nay đi cùng các con một buổi mà cứ sưng mặt lên với mẹ Loan vì lo các con mệt. Nhưng mẹ Loan thì không nghĩ vậy, phải có mục tiêu, có thử thách thì các con mới vượt qua được những lười biếng, những bảo bọc mà các con quen nhận trong cuộc sống hàng ngày.

 Đang mùa hè nên các bạn học sinh nghỉ hè và đi làm rẫy hết. Đoàn nhà mình chỉ gửi quà và mẹ Loan tặng các con một món quà thiên nhiên là leo thác Nậm Khòa. Chinh phục thác nước giữa mùa mưa, giữa trưa nắng, thả đôi chân xuống làn nước mát lạnh tê người. Cảm giác sung sướng về vật lý chỉ ít thôi, nhưng cái hạnh phúc và sung sướng nhất là niềm vui chinh phục quang đường quanh co và khó khăn để tới được với làn nước mát lạnh này. Nậm Khòa là xã vùng sâu nhất Hoàng Su Phì cho nên đường đi lối lại vẫn vô cùng khó khăn. Đến được tới nơi này, các con thật là giỏi, vô cùng đáng khen ngợi, vô cùng đáng tự hào. Cuộc đời, ai cũng nên có một mục tiêu để phấn đấu, người thiếu mục tiêu luôn là những người thiếu cá tính, thiếu lập trường và thường có cuộc sống khá đơn điệu, chất lượng cuộc sống không cao. Một ngày vô cùng vất vả với nắng nóng, với những kỷ niệm đáng yêu với những khuôn mặt nắng cháy, những giọt mồ hôi, những lời than thở nhưng trên hết vẫn là sự hả hê của việc vượt qua thử thách.

Cám ơn những cố gắng của các con, cám ơn sự vất vả của các anh chị ĐPV luôn vì sự sáng tạo của mẹ Loan, tình yêu con trẻ của mẹ Loan mà luôn phải thức khuya dậy sớm, vật vã chăm sóc và trông nom… cám ơn sự nhiệt tình của các Thầy giáo trường nội trú Nậm Khòa dù đang nghỉ hè nhưng vẫn giúp đoàn thật nhiệt tình. Làm gì có đoàn từ thiện nào mà cắm chốt tại trường tận 1 tuần bao giờ nhỉ hehehe…

Ăn sáng sớm

Bắt đầu khởi hành

Mũ, nước sẵn sàng

Đi qua khu vực sân chơi đầy hãnh diện

Cung đường đi qua những cảnh đẹp như thế này

Những thửa ruộng bậc thang mùa đổ nước lung linh

Những con đường quanh co, lắt léo nhưng thực sự chỉ khó khăn thôi chứ không hề nguy hiểm, các bố mẹ đừng lo nhé

Đang chinh phục mục tiêu nên vẫn còn hứng thú thế này đây

Hãy đi đi, đi để lớn lên và đi để trưởng thành…

Đã thấy đích, suối kia rồi

Dù mệt nhưng con vẫn nở nụ cười, đó là điều mẹ Loan muốn các con của mẹ luôn phấn đấu. Sống biết sẻ chia, yêu thương nhưng phải lạc quan và dễ dàng thích nghi mọi hoàn cảnh

Thực ra là rất là mệt vì leo trèo và đi bộ. Các con chỉ diễn với bố Dũng thui

Đội này rất lớn và rất ngoan

Đội của sự phấn đấu không ngừng nghỉ

Thảo Nguyên mọt sách và Phương Uyên tồ tẹt đáng yêu

Tròn 5 ngày mà trông anh nào cũng đen thui

Đến suối rửa chân cho mát, nhưng vì an toàn, mẹ Loan lại không cho bơi nên các bạn cũng buồn

Đây gọi là những đứa nhí nhố nhất

Hai ông nghịch ngầm nhất, chỉ trực mon men bơi với lội

Tương trợ và hỗ trợ lẫn nhau luôn là cách mẹ Loan mong muốn và giáo dục các con, nhìn các con nắm tay nhau trên những chặng đường khó… cảm xúc thật là vui

Bưã trưa dã ngoại tại thác Nậm Khòa

Trưa nắng nhưng hơi nước từ thác bay vào mát rượi

Buữa trưa bên thác gợi nhớ một tuổi thơ thật vui

Toàn cảnh

No Comments

Enroll Your Words

To Top