Ảnh hậu trường thì nhiều vô kể, nhưng thành quả là đây: Cánh gà chiên nước mắm, Thịt kho trứng, Thịt rim hành, rau muống luộc chấm mắm tỏi ớt, nước rau vắt chanh, canh chua sườn…..
Ăn cơm Việt là mặt mày tươi tỉnh ngay các bố mẹ ạ.
Trải nghiệm đáng giá nhất cả chuyến đi cho đến hôm nay có lẽ là việc làm sinh viên thực sự của University of Washington- Trường ĐH công lập top 11 của Mỹ.
Sang nước ngoài, bài học lớn với bọn trẻ luôn phải là Well Planning. Làm gì cũng phải tính toán cật lực, sít sao. Đi chơi còn đỡ, đi làm đi học nếu o well plan thì đứt. Mà đi với mẹ Loan, chơi sẽ ít, học phải nhiều nên cứ gọi là xoắn hai chân vào nhau mà chạy. Đi làm từ down town đến Microsoft như hôm qua hết 5 phút đi bộ, 30 phút đi train và 15 phút đi bus rùi lại đi bộ 10 phút theo google map. Đấy là với người đi làm hàng ngày chứ o phải đi làm buổi đầu như các bạn í và chưa tính thời gian đợi bus và train nữa nhé. Như hôm qua, chậm 10 phút là rất xấu hổ vì mẹ Loan phải làm phiền hai người bạn làm việc tại MS ra quẹt thẻ đón các con vào và guild các con thăm quan. Hôm nay đi học, đến tới trường đúng 9h10 chỉ còn 30 phút vào tiết trong khi còn chưa register, chưa biết giảng đường ở đâu. Diệp leads một team, Kem leads một team… Chạy ngược chạy xuôi mà hỏi han, xin map và kịp đến giảng đường sớm hơn Professor để còn giới thiệu và xin phép. Done- Cực kỳ good job các con iu
Thầy giáo dậy về chiến tranh VN so cute, nhưng chủ đề này kéo dài trong 4 tuần nên buổi đầu tiên học sơ về văn hoá VN. Có vẻ không quá thú vị với các chàng nàng nên ngoài Diệp, Chi cố gắng. Lũ còn lại gật gù ngủ gật hết hihi
Trường đẹp mê ly, hy vọng đánh thức giấc mơ du học của các chàng và nàng
Cô nàng sinh viên bé nhất vừa nghe thấy thầy giáo nói được tiếng việt đã hét lên: Ôi, thật là thần kỳ… Mẹ ơi, thầy nói tiếng anh hay thế ạ. Tưởng nàng biết nghe tiếng Anh mỹ, mẹ đang mừng thì nàng bảo: nghe thầy nói con cứ buồn ngủ chả bù cô giáo Vinschool cứ cầm thước đập bàn ầm ầm con không thể ngủ nổi luôn. Đấy lớp 3 và ĐH nó khác nhau thế đấy
Hai tuần ở nhà host, đi học ở trường. Bao trải nghiệm về cách sống, cách ăn ở đối nhân xử thế bằng tiếng Anh. Mẹ lôi ra một ngày ở Vancouver bổ sung chất dinh dưỡng Việt Nam rùi bắt đầu trải nghiệm. Có hơn 2 ngày thực sự ở Seattle, ở nhà riêng, tự dọn dẹp cơm nước, giặt giũ, đạp xe đạp đi subway chợ búa. Ngày nào cũng như ngày nào, ăn sáng xong là khoác balo lên đường. Ăn trưa bên ngoài thì cũng nhận tiền của mẹ Loan và tự tìm đồ ăn, xếp hàng mua đồ… Về mẹ thưởng cho 5$ với bạn nào biết saving tiền cho bố mẹ. Sướng mê tơi, lần sau cứ thế mà tính toán. Vẫn phải đủ no, đủ nước nhưng biết trân trọng đồng tiền của bố mẹ. Đặc biệt lại còn là ngoại tệ nữa chứ.
Một trải nghiệm thú vị là Mẹ Loan thu xếp cho cả đoàn đến thăm Head quarter của tập đoàn Microsoft nổi tiếng với tỷ phú Bill Gate. Không chỉ thăm quan, các con còn được chú Khoa một VIệt Kiều rất thành đạt đang làm việc tại đây đón vào tận bên trong để thấy được môi trường làm việc hiện đại, văn minh và vô cùng nhân văn đề cao giá trị tinh thần cho nhân viên. được tò mò ngắm một khu ăn uống to như trung tâm thương mại, được shopping đủ thứ từ xe đạp, ô tô, sim thẻ đt, quần áo, mũ mão ngay trong khu làm việc. để thấy, nếu biết phấn đấu, biết mơ ước. Biết đâu một ngày nào đó, các con sẽ được làm việc ở đây. Cứ mơ đi nhỉ? Vì cuộc đời cho phép mà.
Xuất ăn đặc biệt dành cho tinh thần ham học hỏi.
Thầy giáo dạy về Việt Nam, đi học và nhìn nhận Việt Nam qua con mắt của người nước ngoài.
Không chỉ là đi học như sinh viên, đi làm như nhân viên, mà các bạn ý cũng được mẹ Loan chiều hết nấc như đi phượt Mĩ, đi công viên, hay team word ngay trên đường phố.
Len lỏi tìm những cửa hàng của người Việt, những siêu thị Việt, cảm nhận tình đồng hương sâu sắc
Tìm đường di chuyển hiệu quả nhất
Những địa danh nổi tiếng
Chụp hình thật vui nhộn
Đội quân nhí nhố.
Nướng BBQ tại homestay
Ăn McDonald’s
Tạm biệt ngôi nhà xinh xinh, ấm cúng nhiều kỷ niệm ở Seattle. Sau 4 ngày làm người Mỹ thật sự một cách cực kỳ tất bật với lịch trình dầy đặc đi làm, đi học ĐH, đi chợ, đi du lịch, nấu cơm, dọn dẹp và vui chơi… Cả lũ bắt đầu một tour xuyên Mỹ với điểm dừng chân là những danh thắng hùng vĩ không phải ai trong đời cũng được một lần trải qua.
Đi tour TQ để chúng thấy được tư duy làm chủ thì phải làm thế nào? Focus customer ra sao? Hoặc ít nhất cũng có thể tìm hiểu nếu muốn đi làm thuê kiếm tiền ăn học…
Đi tour Trung Quốc đứa nào cũng kêu ghét, nhưng chưa kịp ghét nó đã bị nó ghét mình í. Mẹ Loan đã từng đi tour này nên nhất thiết phải cho chúng nó đi vì chắc chắn đi sẽ có cực kỳ nhiều thứ để học:
Hướng dẫn du lịch, lái xe, bê đồ tất tần tật all in one vào một anh TQ trẻ sinh năm 95 nhé. Bê đồ cho khách, đóng mở cửa xe rùi lên ghế lái, vừa lái vừa hướng dẫn qua loa vừa bằng tiếng hoa vừa bằng tiếng Anh. Cứ tằng tằng mà an toàn đâu vào đấy.
Đúng giờ là điều kiện số 1 để không bị góp ý. Mẹ Loan đã từng trải nghiệm vụ ngủ quên và suýt bị bỏ lại giữa đường. Đã share với cả lũ cực kỳ chi tiết thế mà ngay trạm dừng đầu tiên cả đoàn đã bị góp ý là chúng mày không nên để người khác chờ. Chúng mày đã muộn 6 phút. Từ lúc đấy, cả lũ cảm giác bị ghét làm mẹ Loan phải đi nói chuyện lấy lòng a tour guide các kiểu để chúng nó vui vẻ hơn.
6 đứa trẻ con, trừ lúc há mồm ra ngủ. Lúc tỉnh là buôn như cái chợ. Thi thoảng còn cãi nhau ầm ĩ, nhắc cái thì thì thầm được tý rùi lại đâu vào đấy. Cách duy nhất là lôi chúng nó ra chỗ nào có thật nhiều người Tung Của, chỉ 3,4 người đã nhức hết cả đầu. Thấy chúng nó nhăn nhó, lại nhắc nhở vài câu. Thôi thì hy vọng chúng sẽ rút kinh nghiệm khi lớn lên hihi…
Ăn uống cũng nhiều cái hay để học. Đi với TQ, không biết lo cho mình thì hết. Bữa sáng ở KS rõ sang nhưng bọn TQ ăn thùng uống vại, bát đĩa vứt ngổn ngang. Nhìn ông phục vụ cáu là biết thừa… Hoa quả, sữa chua mẹ dặn các bạn o lấy quá nhưng phải lấy suất của mình. Đĩa táo đầy, có người nhặt 5,6 quả cho vào túi. Lên xe ông TQ ngồi cạnh mở balo đầy ứ hự ăn rả rích cả ngày. Biết lo cho mình cũng phải học, biết nhìn tật xấu của người khác cũng để rút kinh nghiệm cho mình. Cùng tóc đen nhưng hãy là người văn minh nhé.
Vào nhà hàng, chịu khó hỏi han vừa được tìm hiểu, vừa được thưởng thức nhiều thứ hay ho nếu chịu khó hỏi. Diệp luôn như thế nên đồ ăn của D rất phong phú và hợp khẩu vị với Diệp. Linh cũng chịu hỏi han dù tiếng chưa tốt. Các bạn còn lại thì cứ kiểu bacon, spaggety cho nhanh. Ăn xong người ta hỏi có ăn kem không? Cả lũ sợ tốn tiền cho mẹ cứ nghệt ra không dám say Yes, Diệp hỏi có phải pay o? Ui giời, vừa thấy No cái, cả lũ zê ầm ĩ… Nếu o hỏi, có phải thiệt o?
Không trường lớp nào dậy được những điều này nhỉ?
Lần đầu nghịch tuyết giữa trời nắng của các bạn í
Đi đâu cũng là học hỏi từ chính người trong đoàn, cùng đoàn và cả những vị khách nữa nhé
Trên sàn Catwalk
KEM cứ việc selfie, còn lại nhìn bố Dũng nhé
US- CANADA summer camp 2016 cũng dần khép lại.
Chúng nó đang mếu máo không chịu về… Dù đi với mẹ Loan mà không vất vả thì không gọi là trải nghiệm Loan Kem Mút.
Cứ tạm biệt 25 ngày gần gũi bên nhau đi đã nhỉ? Kỷ niệm sẽ kể sau cho thật nhớ.
Nhớ Ca, nhớ Mỹ, nhớ ngôi nhà xinh ở Seattle, nhớ giảng đường ĐH Washington, nhớ trường Riverside, nhớ Coquitlam, nhớ bố mẹ nuôi hai tuần gắn bó, nhớ tàu điện, nhớ xe bus, nhớ bọn tung của cùng học cùng đi tour, nhớ Sanfrancisco lạnh buốt, nhớ cửa hàng 1$, nhớ lần đầu nghịch tuyết… Nhớ cả đêm cuối cùng thất thểu lang thang ở Vancouver. Nhớ những buổi tối quây quần chơi Monopoly hay trò ăn kẹo thối nữa… Nhớ Long, nhớ Chi, nhớ Diệp, nhớ Linh, nhớ Đức, nhớ Kem…
Nhớ tất tai, ví tiền, quần áo, underwear vung vãi khắp nơi hihi…
Nhớ thật nhiều nhỉ?
Tạm biệt.
Đội hình nổi bần bật giữa phố
Ngắm vịnh…vịnh…vịnh….
Ngày thứ 25 rồi, lại phải xách balo lên thôi, lưu luyến không nỡ rời nhau, vậy thì cố gắng nhé các con, cố gắng và hẹn gặp lại ở miền đất hứa cho các con thành đạt!
No Comments