Nhưng các bố mẹ đừng lo lắng quá nhé, ngày đầu tiên luôn là như thế, chiến sĩ đáng yêu luôn là như thế. Phải như thế thì mới cần trải nghiệm, cần thích nghi, cần vượt qua chính mình chứ…. Ngày thứ nhất sẽ là khó khăn nhất, ngày thứ 2 đã có thêm nhiều nụ cười và vẫn có chiến sĩ muốn về ngủ với mẹ. Ngày thứ 3 thì sẽ dần đi vào quy củ hơn nhiều và các chiến sĩ sẽ thật vui với những hoạt động thú vị và sẽ dần dần quên mất mình còn là một đứa trẻ được mẹ dõi theo từng bước chân, từng bữa cơm đầy dinh dưỡng và rồi ngày thứ 4 thích nghi tàm tạm, ngày thứ 5 thích nghi hoàn chỉnh cho đến ngày thứ 6 là bắt đầu lưu luyến không thích nghĩ đến phút chia tay, nhớ anh Tiểu đội trưởng, bịn rịn anh chị Điều Phối Viên và đến ngày thứ 7 thì ôm nhau khóc vì lưỡng lự quá chừng…. vừa muốn về với mẹ, vừa muốn mãi mãi làm anh lính Bộ đội cụ Hồ, có chú bộ đội sát cánh kề bên và anh chị Điều Phối Viên đầy thương mến.
Ngày thứ 1, các hoạt động cũng chưa quá nặng nề. Để các chiến sĩ được dần dần thích nghi, các đồng chí ngủ trưa trên những chiếc giường sắt cứng quèo thương quá là thương. 50% chiến sĩ không ngủ được, phần vì lạ nhà, phần vì nóng, phần vì giường cứng, phần vì nhớ mẹ hehhhe…. Nhận quân trang nội vụ và làm vỡ kha khá bát của mẹ Loan vào bữa trưa, các chiến sĩ tự rửa bát rất sạch sẽ và gọn gàng rồi ôm bát về phòng ngủ. Buổi chiều nay, buổi học gấp quân trang nội vụ diễn ra rất sâu và cẩn thận. Mẹ Loan vẫn biết giáo dục và duy trì thói quen không phải là mục tiêu hàng đầu trong trại quân đội của Hạnh Phúc Việt, mà yếu tố trải nghiệm thực tế, yếu tố lưu giữ kỷ niệm tuổi thơ và giáo dục cảm xúc mới là mục tiêu hàng đầu của mẹ Loan khi tổ chức chương trình này. Các hoạt động sẽ được tổ chức sâu hơn, chậm hơn để các con đỡ mệt và nhớ thật lâu, thật kỹ những kỷ niệm mà tuổi thơ đáng yêu các con may mắn có được nhờ sự đầu tư của Bố mẹ….
Tò mò nhất là buổi học đầu tiên với các điều lệnh quân đội, các tư thế nghiêm nghỉ, chào, đi đều bước dưới bóng cây râm mát của trường sĩ quan ô tô Sơn Tây, Hà Nội. Buổi chiều, giống i như các chú bộ đội, các chiến sĩ nhí phải tham gia Thể thao quân đội nhé, các chú bộ đội ăn, ngủ, nghỉ cực kỳ đúng giờ và nề nếp, rèn luyện thể lực rất đều đặn. Đi bộ đội, chúng mình cũng phải như thế chứ nhỉ? Chiều nào cũng thế nhé, nắng mưa gì cũng phải tập thể thao rèn luyện sức khỏe nhé các chú bộ đội nhí của mẹ Loan.
Mẹ Loan lúc nào cũng muốn các chiến sĩ của mẹ phải vui, phải nhiều kỷ niệm tuổi thơ thật là đẹp, thật hồn nhiên và trong sáng. Thế nên hoạt động dù có nhiều đến mấy, những hễ còn sức thì mẹ lại phải cho chơi ngay hehe. Học Điều lệnh thì cứ gọi là quá chăm chú luôn í! Bước đi là bước nào chắc bước đó, dù chân tay còn có lúc nhầm haha, những bạn nào cũng vui cũng tập luyện rất nghiêm túc. Kết thúc ngày hoạt động đầu tiên với Giải kéo co cười vang cả khu sân vận động. Một màu áo cờ đò sao vàng, quần màu xanh người lính hòa với nền cỏ xanh mướt của trường Ô tô, cũng đủ để những đám mây đen gọi mưa kia trở nên mờ nhát hết :))). Hiệu lệnh vang lên là cả Tiểu đội tíu tít nhau cùng kéo, đáng yêu lắm!
No Comments