Có lẽ chính vì là trại hè có lứa tuổi lớn nhất mà ngay từ những giây phút gặp gỡ đầu tiên tại Công viên Thống Nhất, các con đã cho mẹ thấy được sự chỉn chu trong việc sắp đồ đạc, sự nề nếp trong việc sắp xếp hàng lối và hành lý cá nhân. Hoàn toàn không có một sự lộn xộn nào để các anh chị ĐPV phải nhắc nhở cả. Chỉ thế thôi đã đủ thấy các con đang thực sự lớn trong suy nghĩ và hành động của mình. Sẽ là 7 ngày đầy khó khăn với mẹ con ta, một trại hè vất vả nhất, điều kiện không được tốt như nhưng trại hè khác, nhưng lại là trại hè có nhiều kỷ niệm nhất và những kỹ niệm đó đều được vẽ len trong chính những trải nghiệm đầu đời của các con về thiện nguyện. Một chương trình thiện nguyện thực sự, không hình thức, không nề hà khó khăn và hơn hên là một thiện nguyện đầy tình người, tính nhân văn sâu sắc.
Sau 5 tiếng đồng hồ dy chuyển liên tục đến với trường Phổ thông Dân tộc bán trú THCS Cao Thượng, có nhiều bạn không khỏi bất ngờ, thậm chí là bàng hoàng bởi khung cảnh của một ngôi trường, của những phòng học, giảng đường, đặc biệt là điều kiện ăn ở không giống như ngôi trường hàng ngày bố mẹ vẫn đưa các con đến. Hoang sơ, thiếu thốn, ẩm thấp, vắng vẻ…là những tính từ các con dùng để miêu tả về Cao Thượng.
Ăn trưa xong các con chỉ được nghi ngơi 1 tiếng đồng hồ, vì phòng ở luộm thuộm lắm, các bạn học sinh ở đây chưa có ý thức giữ gìn nên phòng khá bẩn và hôi hám. Cả đội mất cả 1 buổi chiều để dọn dẹp vệ sinh nơi ở, cọ rửa nhà vệ sinh chung, nhổ cỏ xung quanh khu vực ăn ở. Có nhiều bạn chưa bao giờ lao động thì đây vừa là một trải nghiệm lại vừa là một thử thách. Tay vừa vệ sinh khu vệ sinh vừa bịt mũi vì thúi haha, nhưng ai cũng trách nhiệm và hoàn thành công việc của mình. Buổi học bóng chuyền cuối giờ để chuẩn bị cho Giải bóng chuyền mở rộng vào ngày mai đã khiến các chú gà công nghiệp có một kỷ niệm đẹp, những giờ phút thư giãn và cười nói sảng khoái.
No Comments