Những bạn nhỏ biết khóc, dù là uỷ mị nhưng sẽ là những bạn nhỏ biết nghĩ suy đến người khác, biết nhìn lại bản thân mình và biết trân trọng, yêu thương
Đó là lí do mẹ Loan mong muốn, được tự đáy lòng đem tới cho các con những cảm xúc buồn, vui, bực bội và kể cả mệt mỏi, chán chường nhưng thông qua đó. Các con biết MÌNH ĐANG Ở ĐÂU, ĐANG Ở CHỖ NÀO TRONG CUỘC SỐNG NÀY.
KIDS, nhưng đi trại sinh tồn. Đôi lúc hoạt động vất vả, đi lại cường độ cao. Các bạn kêu ca, than vãn. Nhưng cuối cùng, các bạn vẫn cứ đâu vào đấy, chưa bạn nào ốm, hay đào ngũ trở về cả. Thế thì hoá ra, các bạn chỉ chưa tìm thấy, chưa biết giới hạn bản thân mình ở đâu thôi. Cứ tự cho rằng mình o chịu được nắng nóng, o chịu được hoạt động cường độ cao, không thể để côn trùng đốt, không bao giờ dám xuống ao nhem nhuốc bùn… bởi ở nhà, các Chiến binh là những cục vàng, cục kim cương của cả gia đình. Giờ các cục kim cương nhờ vất vả mà nhìn nhận ra mình đang được đủ đầy, hạnh phúc quá mà hoá ra từ trước giờ cứ thấy bình thường
Một buổi tối đầy nước mắt, chỉ có thật tốt với các bạn. Thông qua cảm xúc… thông qua những câu chuyện nhiều giá trị nhân văn sâu sắc sẽ giúp các bạn hiểu hơn về món quà Bố mẹ kính yêu dành tặng cho mình. Biết trân trọng gia đình, hiểu được sự vất vả của bố mẹ để cho mình cuộc sống hôm nay, biết được rằng: KHÔNG Ở ĐÂU TỐT ĐẸP HƠN VIỆC Ở BÊN CẠNH GIA ĐÌNH THÂN YÊU
Nức nở với những dòng thư và nỗi nhớ mẹ cha, gia đình. Cảm nhận tình yêu bố mẹ gửi gắm, biết được Summer camp là nơi bố mẹ muốn các CHIẾN BINH NHÍ hoàn thiện bản thân để tốt hơn, là món quà ý nghĩa từ gia đình…
Các Chiến binh đã hiểu rồi, chúng con cám ơn Bố mẹ… cám ơn gia đình. Chúng con nhớ gia đình rất nhiều .
Thư các Chiến binh đã gửi về VP Công ty Hạnh Phúc Việt số 8C Vũ Thạnh, Hà Nội đêm qua. Mời các bố mẹ qua nhận thư từ Bác Bảo vệ tầng 1 ( Quán cafe Aum số 8C Vũ Thạnh chứ o phải ngõ 8C ạ .
No Comments